Chiếc xe van cũ kĩ lắc lư trên đường Sài Gòn ngợp nắng, hắt vào qua khung kính rạn nứt từng vệt sáng như máu khô. Đây chính là Cô Nhi Viện Kumanthong – không gian thùng xe chật chội, không phân chia phòng, chỉ có mùi nhang trộn bụi đường và tiếng thì thầm của hai mươi linh nhi không ngừng vọng tới. Tôi là Bé Ngộ, pháp danh Thanh Quang Hiền Ngộ, một Kumanthong sinh ra từ thai chết, được Cha Lai đặt tên và chăm sóc từ những ngày đầu tiên. Trong thế giới tâm linh u tối này, ngoài Kumanthong, còn có thứ gọi là Kuman Nee – bùa hộ mệnh được luyện từ thú vật: thường là cá sấu, rắn, cọp… nhưng luôn do “Thầy Pháp” tạo ra. Ở đây, khác tất cả, tôi lại luyện ra một Kuman Nee. Đó chính là Linh Miêu Đại Cốt, hiện thân của hai linh mèo (mẹ và con) nhập một, nằm gác cổng cô nhi viện. Đêm mưa đầu tháng sáu, dưới ánh đèn điện leo lét, xác mèo mẹ và thai mèo nằm gọn trong hộp gỗ nhỏ. Bác tài xế nhặt trên đường đi, dự định sẽ đem chôn sau nên cất tạm trên xe. Ai dè lại thành nhân duyên cho nghi thức ...
Dự án trung tâm dung dưỡng Kumanthong tại Việt Nam